Linh Lương Cover Image
Linh Lương Profile Picture
4 Members
Khải Đạo
an old believer
13 days ago - Translate

HỎI ĐÁP KINH THÁNH 16-
--HỎI:
Kinh thánh nhiều lần nhắc chữ ‘Lễ quán’ nhưng không giải thích rõ. Bản dịch 2011 ghi chú ‘Lễ quán’ là ‘lễ tưới rượu’. Xin Anh giải thích cho em chữ này!
-- ĐÁP:
Tiếng Anh gọi Lễ Quán là the drinking ofering. Trong kinh Cựu ước chữ lề quán xuất hiện khá nhiều lần- Xuất 29:40, “Với con chiên thứ nhất, con hãy trộn khoảng một ký bột mì mịn với khoảng một lít dầu ép, và một lít rượu nho cho lễ quán”. Rưới rượu nho lên trên của lễ thiêu hay trên của lễ khác, phần rượu nho rưới lên được gọi là lễ quán.
Muốn có rượu nho, người ta phải ép chùm nho chín, rồi cho nước nho lên men. Rượu nho ám chỉ Đức Thấnh Linh, và những tinh túy trong đời sống lâu năm của một người tín đồ trưởng thành.
Phao-lô nói, “Cho dù tôi có phải bị đổ ra như làm lễ quán rưới trên sinh tế và lễ vật của đức tin anh em thì tôi cũng thỏa lòng và cùng vui với tất cả anh em” (Phi-líp 2: 17)- Ông nói với Ti-mô-thê, con thuộc linh của ông, “Về phần ta, ta đang bị đổ ra như một của lễ quán, thời điểm ra đi của ta đã gần” (2 Tim. 4: 6).
Phao lô tâm tình, “Tôi rất vui được tiêu hao, và bị tiêu hao vì hồn anh em”- And I will most gladly spend and be spent for your souls-
Ý nghĩa lễ quán là một cuộc đời tín nhân trưởng thành có Thánh Linh, đã đổ ra trên đời sống và phụng sự của tín nhân khác cho đến hơi thở cuối cùng.
MK.

Khải Đạo
an old believer
15 days ago - Translate

SÁCH KHẢI HUYỀN-
Satan, kẻ thù không đội trời chung của chúng ta, đã phải chịu một đòn chí mạng khi phát hành cuốn sách cuối cùng này. Mặc dù sự thật là Đấng Christ đã giáng cho anh ta một nhát dao tử thần trên thập tự giá (Hê 2: 14), nhưng kẻ thù bị đánh bại đó vẫn được phép đi lại (1 Phi 5: 8 cho đến khi anh ta bị xích vào vực sâu (Khải 20: 2,3). Nhân loại sẽ không bao giờ biết đến kết cục nhục nhã của anh ta, nếu Đức Chúa Trời đã không ban cho chúng ta cuốn sách Khải Huyền.
Do đó anh ta phản đối hồ sơ của nó và ngăn mọi người đọc sách đó.
Tuy nhiên, Chúa đã dành một phước lành đặc biệt cho những ai mở phần này của Thánh Kinh và đọc nội dung thánh thiêng của nó. “Phước cho kẻ đã đọc và nghe những lời của lời tiên tri này, và tuân giữ những điều đã viết trong đó: vì thời gian đã đến gần” (Khải huyền 1: 3). Việc đọc Kinh thánh trước công chúng là một cách thực hành của Giáo hội thời Tân Ước sơ khai đã vay mượn từ các hội đường Do Thái. Người Do Thái trong tình trạng phân tán, để giữ cho đức tin của các tổ phụ của họ được tồn tại, họ đã tụ tập thành những nhóm nhỏ vào những ngày Sabát.
Kinh thánh sau đó đã được đọc công khai. Một giáo đường Do Thái địa phương có thể chỉ sở hữu một vài cuộn Kinh thánh. Vì các cuộn sách Kinh thánh ban đầu được viết tay nên rất ít và nhiều người Do Thái không có may mắn sở hữu chúng như chúng ta ngày nay. Do đó, những người nghe đều được ban phước như nhau. Một người có thể không có bản sao hoặc không biết chữ, nhưng bất cứ ai cũng có thể nghe và làm theo Lời Đức Chúa Trời.
Sách Khải Huyền được gửi đến toàn thể nhân loại -- người đọc và người nghe. Điều thú vị là không có gì trong sách nầy được đề cập về sự hiểu biết. Chúng ta vượt qua giới hạn của khả năng tạo vật của mình khi cố gắng tăng kích thước của Đức Chúa Trời và những điều mặc khải của Ngài theo lý trí của con người. Nơi nào lý trí dừng lại, sự mặc khải bắt đầu. Niềm tin được coi là thừa khi mọi thứ có thể được nắm bắt ở ngưỡng của lý trí. Điều này đúng với tất cả những điều liên quan đến thần tánh. Điều này không có nghĩa là Đức Chúa Trời chống lại lý trí mà chỉ đơn giản là NGÀI nằm bên ngoài những suy nghĩ tốt nhất của chúng ta về Ngài.
Chúng ta là những con ngườimau chết mất bị ràng buộc với thời gian nhưng NGÀI là vĩnh cửu. Chúng ta bị giới hạn bởi không gian nhưng Ngài có mặt khắp nơi. Chúng ta phải chịu những hạn chế lớn đối với sự hiểu biết của mình nhưng NGÀI là Đấng Toàn Tri "tuyên bố sự kết thúc ngay từ ban đầu" (Ê-sai.46: 1. "Phước cho người gìn giữ những câu nói của cuốn sách này (Khải huyền)".

Khải Đạo
an old believer
15 days ago - Translate

SỐNG TRONG SỰ DƯ DẬT?
Ma-thi-ơ 6:31, "thế thì chớ lo lắng rằng: chúng ta sẽ ăn gì, mặc gì"
Cách đây một thời gian, một chiến dịch quảng cáo của Mc Donald có khẩu hiệu "sống trong sự dư dật". Nhiều người trong chúng ta đã trải nghiệm theo cách đó trong nhiều năm hoặc nhiều thập kỷ. Ai trong chúng ta cũng đã từng nghĩ đến việc liệu ngày mai mình có đủ ăn hay không, hay không thể mua những gì mình muốn ăn. Có sự khác nhau ở nhiều nơi trên thế giới.
Cách đây vài ngày, chúng tôi đọc được trong lịch dành cho trẻ em về những đứa trẻ ở Haiti ăn cơm hàng ngày: với đậu xanh, đậu đỏ hoặc với nước sốt đậu. Hoặc không có gì để ăn cả. Bởi vì không có đủ. Họ biết ơn vì một bữa ăn mỗi ngày. Cơm mỗi ngày - điều đó có thể hình dung được đối với chúng ta không?
Chà, chúng ta còn xa và chúng ta không biết lo lắng về nhu cầu thực phẩm hàng ngày. Trong Ma-thi-ơ 6:31 - được gọi là Bài giảng trên núi - Chúa của chúng ta nói: "Đừng lo lắng bằng cách nói: Chúng tôi nên ăn gì hoặc: Chúng tôi nên mặc gì". Tôi thừa nhận, cho đến bây giờ tôi vẫn chưa thực sự có lo lắng đó. Đó chẳng phải là một trong những nơi trong Kinh thánh mà chúng ta nghĩ rằng nó không có liên quan thực sự với chúng ta sao?
Thậm chí hiện tại chúng ta còn xa thực tế là không có đủ ăn và cho dù đôi khi các kệ hàng trống rỗng trong các cửa hàng trông thật kỳ lạ. Có những sản phẩm được phân loại cùng một lúc. Hầu hết chúng ta không biết điều đó. Chúng ta hãy cảm tạ Đức Chúa Trời của mình mỗi ngày về sự phong phú, cũng như những thứ bên ngoài, mà Ngài ban cho chúng ta.
Bây giờ chúng ta có phải lo lắng không? Không! Chúng ta có Cha Thiên Thượng, Ngài biết rằng chúng ta cần tất cả những điều này.
Chúng ta hãy tự hỏi: ưu tiên của tôi là gì? Chúng ta có thực sự tìm kiếm vương quốc của Đức Chúa Trời và sự công bình của Ngài trước không? Bởi vì sau đó lời hứa được áp dụng: Và tất cả điều này sẽ được thêm vào bạn. Tôi có sống hàng ngày để biết rằng Ngài là Chủ của tôi, rằng tôi nên theo Ngài và sống với vinh quang của Ngài không? Tôi hỏi, giống như Phao-lô, "Tôi phải làm gì đây, thưa Chúa?" Tôi nghĩ rằng Chúa muốn lay chuyển chúng ta và hỏi chúng ta rằng sự tin tưởng của chúng ta vào NGÀI và các ưu tiên của chúng ta đang hoạt động như thế nào.
Chúng ta không có lời hứa về một cuộc sống dư dả, nhưng chúng ta đã có thể và được phép trải nghiệm nó nhiều lần. Nhưng chúng tôi có một lời hứa lớn hơn rất nhiều mang lại cho chúng ta sự can đảm và điều đó là vĩnh cửu.
Chúa Jêsus đã phán trong Giăng 10:10, "Ta đến để họ có sự sống và sự sống dư dật." Và trong 1 Giăng 4: 9 nói rằng “Đức Chúa Trời đã sai Con một của Ngài đến thế giới để chúng ta muốn sống nhờ Con ấy. ”Đó là sự sống đời đời ở trong Con và Ngài đã ban cho chúng ta, cho các tín đồ. Chúng ta có cuộc sống vĩnh cửu, cuộc sống trong tất cả sự viên mãn thần thượng của nó. Chúa Jêsus đã bày tỏ điều đó qua việc Ngài đến thế giới và có thể truyền đạt điều đó cho chúng ta qua công việc của Ngài. Sự sống này cho phép chúng ta nhờ quyền năng của Thánh Linh Đức Chúa Trời để hiểu được suy nghĩ của Ngài, có mối tương giao với Ngài và là điều kiện tiên quyết để chúng ta có thể ở trong sự vinh hiển của Ngài với thân thể được vinh hóa để thấy Ngài như chính Ngài là gì.
Chúng ta đã có cuộc sống dư dật này. Nó là vật sở hữu vĩnh cửu của chúng ta. Đời sống dư dật có nền tảng thần thượng, nhưng sự sống dư dật là phù du.
Chúng ta có muốn quyết tâm tham gia nhiều hơn vào các ân phước thuộc linh mà chúng ta được ban cho không? Có lẽ chúng ta hãy dành thời gian hôm nay để đọc thơ Ê-phê-sô với tấm lòng cầu nguyện.
"Còn sự sống đời đời là nhận biết Cha, tức là Chân Thần duy
nhất,cùng Jêsus Christ mà Cha đã sai đến" (Giăng 17:3)

Khải Đạo
an old believer
15 days ago - Translate

BỆNH LOẠN THỊ THUỘC LINH MÃN TÍNH CỦA CƠ ĐỐC NHÂN NGÀY NAY-
Tự điển Wikidepia ghi: “Loạn thị là một tật về mắt liên quan đến khúc xạ. Ở mắt bình thường, các tia hình ảnh sau khi đi qua giác mạc thì được hội tụ ở một điểm trên võng mạc. Nhưng ở mắt loạn thị, các tia hình ảnh lại được hội tụ ở nhiều điểm trên võng mạc khiến cho người loạn thị thấy hình ảnh nhòe, không rõ”.
Trong cuộc đời mình, tôi gặp rất nhiều con người danh giá trong hội thánh mắc bệnh loạn thị thuộc linh mãn tính. Nhiều lần gặp gỡ cách nhau khoảng mấy chục năm, nhưng tôi nhận thấy họ vẫn còn mang chứng loạn thị ấy, không thay đổi. Virus loạn thị nầy cũng lây lan hàng ngàn, hàng vạn người khác. Những lần tranh luận nhau về Kinh thánh chỉ đem lại sự li biệt mà thôi.
Tục ngữ Việt Nam có câu “trông gà hóa cuốc”, đó là câu nói rất đúng cho bệnh loạn thị thuộc linh. Người Bắc gọi là cuốc, người Nam gọi là quốc.
--Tái sinh và đời sống đắc thắng. Vì Epheso 5:5 chép “Vì anh em biết rõ ràng điều nầy: vô luận kẻ gian dâm, kẻ ô uế, kẻ tham lam, là kẻ thờ hình tượng, đều không có cơ nghiệp gì trong nước của Đấng Christ và của Đức Chúa Trời”, nên một nhà nữ lãnh đạo dân Chúa nói: “đất không thể có hai loại giống, tin Chúa rồi mà còn gian dâm, ô uế, tham lam, là thờ hình tượng, như vậy người đó chưa tái sanh”. Lời của vị nầy làm hàng trăm người lay động đức tin về sự cứu rỗi chắc chăn, và còn ảnh hưởng tác hại đến nay trên nhiều người.
--Vào lạc viên hay vào thiên đàng. Vì 2 Cor 12: bản Việt văn dịch sai là “lên lạc viên”- thực ra nên địch “vào lạc viên”, và Epheso 4:9 nói Chúa dẫn đoàn phu tù lên cao, nên đa số tín đồ nói rằng sau khi chết tín đồ lên thiên đàng. Thực ra lạc viên vẫn còn trong âm phủ, dưới đất. Công vụ 2 nói vua Đa vít không có lên trời và Khải 6 nói các thánh tử đạo còn ở dưới bàn thờ, dưới lòng trái đất. Chưa có thân thể phục sinh, tín đồ không lên thiên đàng được.
--Vương quốc đời nầy và vương quốc đời sau- Trong đời nầy, sau khi tin Chúa tín nhận vào lãnh vực sự sống của Chúa (Giăng 3:3,5), và sự cai trị của Chúa cũng có ở trong tâm linh và tấm lòng người đó. Sau khi Chúa tái lâm, tín đồ đắc thắng được vào lãnh vực sự sống đời đời (Mathio 7:13-14—into life), tín đồ xác thịt vào sự hư nát là bị quăng vào chỗ khóc lóc, nghiến răng.
--Ân điển và luật pháp- luật lễ nghi và luật luân lí- Ân điển là Đức Chúa Trời trong Đấng Christ cho chúng ta vui hưởng, tiếp nhận Ngài, ứng đủ cho mọi nhu cầu chúng ta suốt cõi đời đời. Trong luật của Môi se có phần luật về lễ nghi như giữ ngày sa bát, cắt bì, dâng của lễ và các luật lệ về luân lí, như cấm sát nhân, cấm đồn huyễn…Tín đồ Tân ước hoàn toàn lệ thuộc ân điển, không còn phục dưới các luật lệ về lễ nghi—chỉ tuân theo các luật lệ về luân lí. Theo Mathio và các thơ tín, Chúa Giê-su và các sứ đồ, gia tăng tiêu chuẩn đạo đức của các luật luân lí Cựu ước ấy lên rất cao. Thí dụ ngày xưa cấm tà dâm, hôm nay Chúa nói động lòng ham muốn phụ nữ thì bị kết tội là ngoại tình rồi; ngày xưa cấm thờ hình tượng cụ thể, Colose 3:5 nói tham lam là thờ thần thượng rồi. Tín đồ Tân ước không còn vâng giữ luật lệ về lễ nghi nữa, và không dựa vào việc làm vâng giữ luật pháp bằng sức riêng để được xưng nghĩa.
--Cựu ước và Tân ước- Heb 8:13 Gal. 4. Chúa đã bãi bỏ Cựu ước. Cựu ước được ví sánh như A ga, vợ bé của Áp-ra-ham, còn Sa ra là Tân ước. Tín nhân Tân ước nên hiểu mình là người tự do, kẻ thừa kế, con cái của Jerusalem thuộc thiên. Ai không sống theo đặc quyền đó thì như Ích ma ên sinh ra làm nô lệ, là vất vả vâng giữ luật pháp Cựu Ước—Mà Galati 3 nói kẻ nào vâng giữ Cựu ước sẽ bị rủa sả. An Sang Hong, Hàn quốc, tối tăm dựa vào Galati 4:29 để tổ chức hội thánh đức chúa trời mẹ, tà giáo. Bạn phải sống cuộc đời như Y sác, người thừa kế- đó là tín đồ Tân ước đúng ý nghĩa.
--Israel thuộc thể và Israel thuộc linh- Israel là tuyển dân thuộc thể của Chúa trong thời Cựu ước. Nhưng vì họ chối bỏ Đấng Mê-si-a nên hiện nay Chúa không còn nhìn nhận họ là tuyển dân nữa, kể từ năm 70 S.C (Ô sê 1:8). Đạo Cao Đài mạo nhận dân Việt nam là tuyển dân của Chúa thời kì mạt vận nầy. Mới đây hội Tân Thiên thiên địa Hàn quốc cũng cho mình là tuyển dân 12 chi phái. Epheso 3:6, Galati 6:16, “Ấy là dân Ngoại bang (các dân tộc) ở trong Christ Jêsus nhờ Tin Lành mà được đồng thừa thọ, đồng thân thể, và đồng dự lời hứa”. Chúng ta từ các dân tộc nhờ Chúa Giê-su được đem vào thay thế dân Israel. Có hai lời hứa cho dân Israel: đất đai và Đấng Mê si a. Ngày nay đất đai chúng ta hưởng là Đấng Christ. Chúng ta định cư, như cây cối châm rễ trong Ngài. Galati 3:14 nói ân phước Chúa đã hứa cho Áp-ra-ham ngày xưa là Thánh Linh tín đồ nhận lãnh hôm nay. Sau khi tái lâm, Chúa sẽ tiếp nhận Israel trở lại, để họ làm tuyển dân thuộc thể của Ngài giữa các dân tộc trong nước 1000 năm trên đất.
--Ngày sa bát của Israel và ngày sa bát của hội thánh-- Math 11:28, Heb 4—Ngày sa bát của dân Israel là một điều luật bắt buộc, vì bất tuân mà Israel xưa đã bị lưu đày 70 năm qua Babylon. Trong thiên hi niên họ sẽ còn tuân giữ luật ấy. Các luật lệ lễ nghi không cột trói Cơ Đốc nhân, nên ngày nay Chúa là ngày sa bát, là sự nghỉ ngơi thuộc linh của chúng ta, và chúng ta còn chờ đợi sự nghỉ ngơi sa bát là 1000 năm an nghỉ trong vương quốc, một ngày sa bát ứng cho 1000 năm nghỉ ngơi.
-- Vương quốc ngàn năm và thiên đàng- Người ăn cướp trên thâp giá xin Chúa cho anh vào vương quốc, nhưng đâu dễ vào vương quốc. Anh chỉ được vào Lạc viên. Vương quốc là lãnh vực cai trị của Đức Chúa Trời từ cõi đời đời quá khứ đến cõi đời đời tương lai. Nước của Đấng Christ chỉ có 2000 năm Tân ước và 1000 năm bình an. Thiên đàng là chỗ ở của Đức Chúa Trời, là cõi thuộc linh, bao trùm vạn vật, chớ không giới hạn ở một nơi nào, dù Kinh thánh thường nói đó là từng trời thứ ba.
--Thiên đàng và thành thánh- Rất nhiều tín đồ không biết thành thánh Jerusalem mới là gì. Rất nhiều giảng sư nói rằng thành thánh như một chung cư vĩ đại, xây bằng ngọc, vàng, trân châu, bay lượn trong không gian như một hành tinh, và mỗi tín đồ được một căn hộ trong đó. Trong Hội Anh Em, có nhiều kẻ tin rằng Thành thánh sẽ từ trời xuống trái đất mới, tọa lạc cách cụ thể như một cái thành vật chất. Thực ra thành thánh là một quần chúng dân Chúa, được miêu tả như một thành phố. Họ sống trước ngai Chúa trên trời, và xuống trái đất mới làm công tác.
--Nhà của Đức Chúa Trời Cha và chỗ ở trên thiên đàng-Giăng 2, 14, Khải 7:9-16—Trong Giăng 2, Chúa Giê-su nói Nhà Của Cha là thân thể vật lí của Ngài, Nhà của Cha trong Giăng 14 không phải là chỗ ở trên thiên đàng cho tín đồ, mà cũng là Thân Thể hữu cơ của Đấng Christ phục sinh, mỗi chỗ ở trong đó là một tín đồ, một chi thể. Khải thị 7 mô tả, trong cõi đời đời, chúng ta ở trước ngai Đức Chúa Trời. Dường như Lu ca 16:9 chép về “các trại đời đời” là chỗ ở của tín đồ trên thiên đàng.
- Con hằng hữu và con của con người- Hội CN ĐGHV cứ vin vào chữ “Con” mà chối bỏ thần tánh (divinity) và thần vị (deity) của Chúa Giê-su. Trong Thần Cách (Godhead), Đấng Christ là Con hằng hữu- Ba trong Một, Một trong Ba. Con hằng Hữu và Đức Chúa Cha cũng ngang hàng nhau. Dùng chữ “Con” để ngụ ý Con là biểu hiện của Cha. Sau khi lâm thế, Chúa Giê-su là con của con người, nên về nhân tánh Ngài thấp hơn Cha. Nhưng khi đang là con người, Chúa nói: “Chẳng ai cất mạng sống ta đi, nhưng ta tự bỏ. Ta có quyền bỏ đi, cũng có quyền lấy lại”. Lời đó là lời của Con Hằng hữu nói. Nhân tính của Giê-su gồm có tâm linh, và thân thể vô tội của Ngài. Sau khi sống lại, nhân tính Ngài trở thành Con Hăng hữu, “nhơn sự từ kẻ chết sống lại đã được chứng minh cách có quyền là Con Đức Chúa Trời, tức là Jêsus Christ, Chúa chúng ta” (Rô 1:4).
Kẻ loạn thị mới cho rằng “Con” thấp hơn “Cha”, vì Ngài phán : “Ta với Cha là một” (Giăng 10:3.
Bát-xi-lai

Khải Đạo
an old believer
15 days ago - Translate

Cách ứng phó với những ngày tồi tệ-
-
Mọi người đều có những ngày tồi tệ. Một số ngày tệ hơn những ngày khác. Một số ngày, cảm giác như mọi thứ có thể trở nên tồi tệ đã trở nên tồi tệ và không có gì diễn ra tốt đẹp. Và hầu hết thời gian, chính những điều nhỏ nhặt và tầm thường nhất lại khiến chúng ta đi chệch hướng trên con đường tiêu cực. Vậy chúng ta phải làm gì khi gặp phải tình trạng "buồn tẻ" nghiêm trọng?

1. Giữ quan điểm đúng đắn. Hãy đưa mọi thứ vào bài kiểm tra "hai mươi năm". Hãy tự hỏi mình câu hỏi này, "Tình huống này có ảnh hưởng đến cuộc sống của tôi trong hai mươi năm tới không? Nếu có, hãy cố gắng giải quyết nhanh chóng; nếu không, đừng để nó khiến bạn căng thẳng.

2. Giữ lời ca ngợi đúng đắn. Bất kể cuộc sống ném vào bạn điều gì, bạn cũng có điều gì đó để biết ơn. Người viết Thi thiên đã nói, "Đây là ngày Chúa đã làm nên: chúng ta hãy vui mừng và hân hoan trong ngày đó". Gióp, một người đã mất tất cả, đã có thể ngồi giữa đống tro tàn của cuộc đời mình và ngợi khen Chúa.

3. Giữ đúng các ưu tiên. Chúng ta được chỉ dẫn trong Kinh thánh để “chuộc lại thời gian”. Chúng ta chỉ được phân bổ một khoảng thời gian nhất định trong cuộc sống này, và chúng ta phải đánh giá các tình huống theo quan điểm của cõi vĩnh hằng. Hãy nhớ giữ những điều quan trọng nhất trước. Như Richard Carlson đã viết, “Đừng đổ mồ hôi vì những điều nhỏ nhặt”. Nếu bạn giữ đúng quan điểm, tham gia vào lời khen ngợi đúng đắn và duy trì đúng các ưu tiên, bạn có thể vượt qua những điều tệ hại lớn lao.